Cô gái bán bia ôm
– Anh rất yêu em, sau khi cưới anh sẽ đưa em qua Mỹ. Thích không em?
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
– Anh rất yêu em, sau khi cưới anh sẽ đưa em qua Mỹ. Thích không em?
Tôi có 3 anh em, anh Hai, anh Ba và tôi, về tuổi tác thì quá chênh lệch, cánh nhau 15 và 17 tuổi, vì tôi là con người chồng sau. Tôi sống chung với ba má nhiều hơn là với mấy anh, người nào củng có gia đình. Anh Hai tôi thì có số đào hoa nên dù có vợ con nhưng vẫn có bồ bịch lung tung, con rơi con rớt, còn anh Ba thì lận đận nên gia đình gảy đổ.
Mười năm rồi mới về lại quê hương, mọi sự đã hoàn toàn thay đổi. Ngồi trên tầng bốn khách sạn Majestic nhìn ra sông Sài Gòn lộng gió, tôi thấy quang cảnh thật xinh tươi và đầy sức sống. “Mọi người bây giờ lo làm giàu dữ a, nhìn tàu hàng lớp lớp thì biết, không như 10 năm trước đây?”
Em đang nằm đợi trong một căn phòng yên tĩnh với ánh sáng mờ mờ của một viện thẩm mỹ. Đây là một chỗ chuyên môn giải phẫu và phục hồi những cơ phận bị khiếm khuyết hay bị tàn tạ thay đổi bởi thời gian. Nhờ đám bạn bè mách nước nên em mới biết được thẩm mỹ viện này mà tìm tới. Bác sĩ là một nhà giải phẫu thẩm mỹ còn trẻ, khá dẹp trai và dáng dấp rất đường hoàng chững chạc, tạo được lòng tin tưởng cùng sự an tâm của em ngay lúc tiếp xúc lần đầu.
Ông Phước định cư ở Mỹ 49 tuổi, tuy tuổi chưa gìa, nhưng ông lại mất khả năng tình dục, ông cố gắng nhưng dương vật của ông làm như chết tiệt dù được hỗ trợ bởi nhiều thuốc cường dương Đông cũng như Tây đều vô ích. Sau nhiều lần thất bại làm ông chán nản buồn rầu. Mai vợ ông, kém hơn ông mười tuổi, một người đàn bà nhan sắc trung bình nhưng thân thể còn nóng chảy, mặn mà, hấp dẫn, ngoài ra Mai còn là người cởi mở, biết chồng không còn khả năng làm tình, nhưng Mai vẫn thương ông.
Ông Thạnh, bố của Lợi, cách đây hai mươi hai năm về trước, tuy đã có đến năm mặt con ( chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng, chị Sáu Minh) nhưng do tính đào hoa léng phéng ( vì thế mà hiện tại Lợi bị ảnh hưởng di truyền nặng nề một cách ghê gớm đến như vậy) nên trong một chuyến về chơi tại xã Phước Lý, Huyện Long Thành, một cuộc tình đã chớm nở giữa ông và một phụ nữ người Khơme. Kết quả mối tình ong bay bướm lượn trên là một người con gái đã chào đời hay nói khác hơn, Lợi lại có thêm một người chị ruột cùng cha khác mẹ tên Nguyễn Thị Y Liên lớn hơn nó những chín tuổi. Thật không ngờ, trong một hoàn cảnh hết sức éo le, giống như chị Đông và chị Sương, chị Liên cũng đã trở thành người tình một đêm tuyệt vời của nó khi nó vừa học xong lớp 7 mặc dù chị lớn hơn nó những chín tuổi. Về nhan sắc thì phải thừa nhận một điều là chị không sao so sánh ngang bằng với chị Đông, chị Sương cho được vì do ảnh hưởng di truyền từ mẹ nhiều hơn bố nên giống mẹ như đúc ở làn da đen chẳng khác gì cục than hầm, đến nỗi chị mà đứng trong màn đêm thì cho dù người tinh mắt lắm cũng chưa chắc gì nhận ra.
Ông Tùng về Việt Nam chơi bốn tuần. Chị vợ với thằng con ở nhà. Chị Thơm làm sinh nhật thằng Hùng 15 tuổi. Thằng nhỏ mời một đống bạn trai gái về ồn ào cả ngày cho tới tối, điếc cả lổ tai. Từ lúc qua Mỹ chỉ sanh được một thằng con, nó muốn gì được nấy nên sinh hư quá chừng. Mời tuổi bi lớn mà cũng cặp bồ cặp bạn tùm lum. Chồng chị, ông Tùng làm hùm làm hổ rồi đâu cũng vào đó. Chị Thơm nhỏ hơn chồng chừng 11, 12 năm tuổi, nên còn trẻ trung nói với chồng ở xứ Mỹ nó vậy, ông chồng nghe vợ nhưng bực mình. Tùng năm nầy cũng đã trên 50 nên tánh cũng dịu lại, xứ Mỹ tự do nên nhiều khi quá trớn, bọn trẻ Việt cũng như Mỹ tới nhà chỉ hi ho rồi mạnh ai nấy chơi.
Hôm nay thằng Bờm về quê thăm bà ngoại.. tên thật của nó là Hùng…nhưng hồi bé nó ngây ngô lắm lên bà ngoại gọi yêu nó là thằng Bờm của bà.
Chuyện xảy ra vào năm tôi 14 tuổi, chẳng hiểu mẹ tôi nghe đâu mà quyết định nghĩ việc phụ giúp công ty của cha tôi mà đi nhận về 7 cô em này. Phải nói sơ về cha mẹ tôi, họ là những thương nhân rất thành công của cái thành phố “Hòn ngọc Viễn Đông” này. Cha tôi thì chẳng mấy khi ở nhà, ông đi suốt với những dự án, có khi cả tháng mới ghé nhà. Mẹ tôi vừa phụ cha tôi quản lý công ty, vừa thỉnh thoảng cũng ký hợp đồng này nọ, nhưng vẫn dành khá nhiều thời gian cho tôi.
Chiều nay July 4, Tôi cùng đi với người vợ sắp cưới của Tôi, Paula, ra lake Washington chơi để tối nay xem đốt pháo bông. Tuy nhiên, Tôi dự định rằng nếu hoàn cảnh thuận tiện, Tôi sẽ chơi nàng trong chiếc xe Honda Accord này giữa đêm tối ở bờ hồ thơ mộng này.
Cháu Diểm mồ coi từ nhỏ. Ba nó mất hồi nó lọt lòng, đến năm lớp 7 thì má nó mất trong một tai nạn giao thông. Bên nội nó bắt về nuôi mấy năm hổng biết sao sau đó nó về thăm ngoại rồi ở luôn không chịu về nội nữa.
Phần 1
Tín chưa kịp đặt ly cà phê đang uống xuống bàn thì Linh đã kéo zip chàng xuống, móc cặt ra và há môi ngậm lấy rồi nút mạnh. Càng lúc nàng càng bú dồn dập. Tín xoay người đặt ly cà phê lên chiếc bàn kế bên rồi cúi người ghì chặt đầu Linh vào háng mình. Từ tháng nay, kể từ lúc hai đứa vào làm chung department này, hầu như ngày nào chàng và nàng cũng có những giờ phút đam mê nóng bỏng như thế. Tiếng Tín hổn hển:
Phần 1
Tôi năm nay mới có 17 tuổi. Tháng trước co một kỷ liệm hay chính xác hơn là một sự việc mà tôi không thể nào quên được. Đó là một hôm thứ 7 tôi được về quê chơi. Chuyến đi đó khá dài vì nhà tôi cách quê tân 60 cây số. Khi về đến bến xe ngươid ra đon tôi không phải là ông hay là bà hay bất cứu người nào khác và là chị Nhung, Người chị đã sống với tôi 7 năm trước. Hồi đó chúng tôi chưa biết gì hơn nưx nhà lại chật lên hai chị em chúng tôi phải nghủ chung với nhau. Chị Nhung hơn tôi có 5 tuổi lên hai chị em chơi với nhau khá thân. Khi xuống xe tôi nhìn mãi mới nhận ra chị. Còn chị thì không nhân ra tôi vì tôi khác hẳn so vơi 7 năm về trước.
Không biết dòng sông Trẹm đã có tự bao giờ và cái tên ngồ ngộ do ai đặt ra mà mỗi lần nhắc tới thì nghe nó có vẻ quen thuộc với gia đình tôi cũng như bao dân làng đã từng gắn bó với nó suốt hàng thập kỷ. Nước sông biên biếc vẫn êm đềm chảy như gợi tả cuộc sống ấm no thái bình của làng Thái Bình. Trên trời từng cụm cụm mây lướt trôi lướt trôi lờ lững kéo nhau về phía mặt trời sắp lặn. Vài cánh én chao qua liệng lại trên không, tiếng lá cành xào xạc phát ra từ hàng dương liễu bên đường dường như làm cho buổi chiều nay thật thơ mộng ghê hồn.
Tại phòng đợi phi trường San Francisco.
Phần 1
Lan lấy chồng lúc 25 tuổi, đến 29 thì có một đứa con trai hai tuổi. Nàng rất trẻ trung vui tính, chồng nàng hiền lành, nên tất cả bạn bè thương mến. Chồng nàng đi làm ca đêm, từ 12 giờ khuya đến sáng. Chuyện xảy ra khi chồng nàng vừa mới đi làm, nàng lo cho thằng con đi ngủ, bỗng có tiếng gõ cửa, nàng ra hỏi ai? Phía ngoài có tiếng trả lời: “Tôi là bạn của chồng chị Lan”. Nàng vừa mở cửa, thì hai bóng đen bịt mặt ùa vào, một tên cầm súng chĩa ngay người nàng, một tên khác, nhảy lên đè nàng xuống. Một thằng hỏi:
Tôi quen em trong một dịp tình cờ khi đang trú mưa dưới mái hiên của một kho hàng cũ. Em đi học về thi trời mưa, tìm mãi mới tới được chỗ trú là nơi mà tôi đang trú. Tôi lân la làm quen, thì biết em đang học đại học Sư Phạm năm thứ hai. Em năm nay 20 tuổi, tên Thanh. Càng nói chuyện, tôi và em trở nên thân nhau hơn, y như la đã quen nhau lâu rồi vậy. Trời đã tối rồi, mà mưa ngày càng nặng hạt. Em không muốn đội mưa về vì nhà em ở xa, sợ ngày mai bệnh sẽ không đi học được. Còn tôi cũng không muốn tắm mưa vì sợ ướt cái máy tính xách tay của công ty, chứ nhà tôi cũng không cách xa đây cho lắm. Nghĩ thấy tình cảnh em tội nghiệp, cứ chờ như vầy thi bao giờ mới được về nhà, tôi liền đánh bạo đề nghị:
Sáng thứ bảy trên quốc lộ 1A, chiếc xe Ford Transit mười sáu chỗ ngồi chở gia đình Mạnh về Vĩnh Long ăn đám cưới người em họ của Tú. Vợ chồng Mạnh, Tú và bé trai mới hơn một tuổi cũng có đem theo bé oshin tên Lan để chăm cu tí. Ngoài ra đi cùng còn có bạn thân của Mạnh thời còn ở Việt Nam. Nhân dịp người bạn Việt Kiều về thăm, vợ chồng Mạnh rủ theo xuống miệt quê miền Tây chơi luôn, Mạnh gởi gắm Tú ráng kiếm một em làm mai cho người bạn vẫn còn độc thân vui tính này, Mạnh còn hay đùa giỡn bảo để bạn cứ lông bông thì như là bom nổ chậm. Anh chàng người bạn tên Long.
Năm đó tôi vừa tròn 20 tuổi, là sinh viên năm thứ hai Đại học Bách Khoa. Tuy không đẹp trai lắm nhưng trời lại phú cho tôi cái khiếu ăn nói… và cũng cho tôi cái số đào hoa. Chúng bạn nhiều đứa cứ hay ganh tị với tôi về khoản đào hoa… chúng hay nói “thằng Cường này ngó chẳng hơn ai mà sao mấy em cứ đâm bổ vào nó… không biết nó có ngãi hay sao?”.
Trên chuyến xe đò trở lại chỗ làm vào mỗi đầu tuần như bao lần, nhưng hôm nay mình lại thấy có cô gái mặc bộ đồ trắng ngồi phía ngoài ở hàng ghế sau làm mình chú ý, vì chốn đất đỏ này lại có người can đảm mặc toàn trắng như thế. Cô gái cũng có nét, mình giây nước da ngăm đen nhưng mặt mũi sáng sủa không lam lũ như hầu hết những cư dân sống trong vùng kinh tế mới Bố Lá này. Có lẽ cô gái này đến thăm ai đó trong vùng… Thời gian trôi qua, hàng tuần mình vẫnchiều thứ 7 về Sài Gòn sáng thứ 2 lại khăn gói trở lại Sông Bé, nghề lái máy kéo sống xa nhà nhưng bù lại khoảng thu nhập cao (nhờ bán nhiên liệu dư).
Đã hai năm qua kể từ khi ba Dũng mất trong một tai nạn. Dũng chỉ mới 16 khi biến cố đó xảy ra. Cả hai mẹ con Dũng đều nhớ ba nó rất nhiều.Cuôc sống của gia đình rất đầy đủ và đầm ấm trước khi bi kịch đến với họ.
Mộng Lan sống trong một gia đình hạnh phúc cùng chồng và ba con. Ở tuổi 36, nàng có một vóc dáng tuyệt vời, không một người đàn ông nào trông thấy nàng mà không ao ước được ôm nàng trong vòng tay. Với chiều cao 1m65, ngực vun cao, eo thon nhỏ, cặp mông nẩy nở, đôi chân dài làm cho cánh đàn ông không thể nhắm mắt làm ngơ trước sắc đẹp mê hồn của nàng.