Tình bạn keo sơn
Nhấp được một chút thì tôi cũng cứ nằm yên mà ngóay chầm chậm con cặc ở bên trong cái lỗ lồn. Nước nhờn bên trong cứ thế mà nhoen nhoét nước chảy ra thêm thật nhiều. Thấy tôi không còn nhấp nữa thì Linh nói.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Nhấp được một chút thì tôi cũng cứ nằm yên mà ngóay chầm chậm con cặc ở bên trong cái lỗ lồn. Nước nhờn bên trong cứ thế mà nhoen nhoét nước chảy ra thêm thật nhiều. Thấy tôi không còn nhấp nữa thì Linh nói.
Câu chuyện bắt đầu vào một ngày nọ khi tôi còn đang học lớp 11. Hôm đó chúng tôi rủ nhau tới nhà thằng Trung (thằng ban cùng lớp vói chúng tôi) để học bài (mà sau này tôi mới biết la để xem phim con heo. Cái cảm giác lần đầu tiên đươc xem phim cấm thật khó diễn tả bằng lời, khi thằng Trung cho cái đĩa phim vào chiếc đầu DVD con tim tôi đập thình thịch, dương vật của tôi bắt đầu cựa quậy và dựng đứng hẳn lên khi nhìn thấy cảnh 1 người con gái khỏa thân đang mút chim hai thằng con trai.
Vợ chồng tôi thuê căn nhà của chị Bảy từ mấy năm qua. Căn nhà nằm trong một hẻm nhỏ, rất hẹp, nhưng gia đình tôi khéo sắp đặt nên cũng vo tròn bóp méo tạm đủ chỗ. Gian dưới dành cho bọn nhỏ, ban ngày được coi là chỗ ra vào, bàn ăn, nơi tiếp khách, tối đến lau sạch là bọn nhỏ dùng làm chỗ ngủ. Vợ chồng tôi thì dành cái gác xép sát nóc nhà, lên xuống bằng một cái thang gỗ dựng thường trực bên cạnh.
Minh Tâm năm nay 18 tuổi, hắn là con trai duy nhất trong 1 gia đình giàu có, ba mẹ hắn kinh doanh bất động sản nên vắng nhà thường xuyên, chỉ còn mình hắn trong căn nhà lạnh lẽo vô hồn và trống vắng tình cảm.
Phần 1
Phần 1
Sau một thời gian ở trong băng đãng trộm cướp thằng Phi bỏ chơi trở về học hành đàng hoàng để ra trung học.. Cha mẹ hắn mừng như trúng số. Hắn theo bọn hoang đàng chi địa thời tuổi 15, 16. Ba mẹ hắn khốn đốn đau khổ vì hắn. Ba mẹ hắn qua Mỹ thời hắn còn nhỏ, vì cưng chiều hắn quá nên hắn hư đốn. Ngoài tài ăn trộm chôm chỉa hắn nhưng hắn gan dạ và là người tốt bụng nên ít kẻ thù. Sau khi chia tay với đám bạn trời đánh hắn lấy bằng trung học rồi đi làm thợ. Một thời gian làm lụng lao động. Chỉ còn hai tuần nữa là hắn lấy vợ. Người vợ hắn lấy cũng bình thường như những người con gái Việt Nam khác. Hắn quen vợ hắn trong một gia đình bạn của ba má hắn mà hắn thường tới chơi thân. Người con gái là cháu họ của ông Thanh mà hắn gọi bằng Bác Ba. Vợ chồng Bác Ba cũng chừng trên dưới 40 mà thôi. Vợ Bác Ba tên Hòa, người ta thường ưa gọi chị Ba Hòa.
Chị ôm thằng nhỏ ra ngồi bực thềm. Tự nhiên vạch vú ra cho nó bú. Thằng bé đớp vặt vẹo vú mẹ, nhưng một tay còn mò mò nơi cái vú kia. Chị thản nhiên như không vì cho con bú là nhiệm vụ thiêng liêng nhất người mẹ nào chẳng làm.
Tôi không biết là tôi có cảm giác thích đàn ông từ khi nào, nhưng từ nhỏ tôi đã có những cảm giác tò mò và hồi hộp mỗi khi vô tình bắt gặp một người đàn ông đứng ông đứng đái ở một góc cây nào đó, tôi giả bộ đứng đái kế bên và len lén đưa mắt nhìn vào cu ông ta, mặc dù lúc đó cu của ông ta rất bình thường, tôi bị kích thích bởi những chùm lông rậm rạp và con cu to dài đang bắn những dòng nước.
– Bác ơi cho cháu có giang đưa mẹ lên tỉnh. Mẹ con bịnh nặng ạ.
Cầm cái thơ gửi gấm của ba, kèm mẩu giấy ghi địa chỉ, tôi ra đi lòng nhuốm nặng nề. Tâm ý tôi là không muốn xa nhà nên tìm cách này cách khác để ba thuận đề nghị của tôi, nhưng ba không nghe. Một hai ba nói:
Ngồi ôn lại những kỷ niệm của những ngày… cái thuở ban đầu ấy… Thư thấy vui vui, sao cái thuở ban đầu ấy ngô nghê quá nhỉ… dễ thương quá nhỉ… cái thuở mà Thư chưa biết cái gì là yêu đương, là quan hệ nam nữ, là ân ân ái ái…
Năm đó tôi vừa tròn 20 tuổi, là sinh viên năm thứ hai Đại học Bách Khoa. Tuy không đẹp trai lắm nhưng trời lại phú cho tôi cái khiếu ăn nói… và cũng cho tôi cái số đào hoa. Chúng bạn nhiều đứa cứ hay ganh tị với tôi về khoản đào hoa… chúng hay nói “thằng Cường này ngó chẳng hơn ai mà sao mấy em cứ đâm bổ vào nó… không biết nó có ngãi hay sao?”.
Hôm nay là ngày của Cha. Cả thế giới dành yêu thương về người cha thân yêu của mình. Lẽ thường, bởi vì:
Phần 1
Tôi trốn vào một góc khuất nhỏ chỗ bãi đậu xe hơi và run run rút cái phong bì dày cộp từ trong cặp ra. Đây là tháng lương đầu tiên của tôi kể từ lúc tôi ra trường. Tháng lương đầu tiên nên tôi được nhận tiền mặt còn những tháng lương sau tôi sẽ được chuyển khoản vào thẳng ngân hàng.
Tôi đến trại tỵ nạn Paula Bidong khi Tôi vừa tròn 12 tuổi, cái tuổi của một thàng con trai chưa biết mùi đời và cũng chưa biết cuộc sống ngoài xã hội như thế nào. Sau khi làm mọi thủ tục giấy tờ xong xuôi, người ta dẫn tất cả những người trong ghe Tôi xuống khu nhà tập thể gọi là “longhouse”. Nơi đó, người ta bắt đầu phân chia những người trong ghe Tôi ra thành từng groups nhỏ, và dẫn về những khu nhà longhouse để sống. Riêng Tôi thì vì đi một mình, không có thân nhân, nên người ta muốn dẫn Tôi đi đâu thì tùy ý, Tôi không từ chối và cũng không biết nếu từ chối chỗ này, thì sẽ đi về chỗ nào.
Lớn lên tôi mới biết là chị Mỹ Dung không có mối liên hệ họ hàng gì với gia đình nhà tôi như tôi đã từng nghĩ mà chị chỉ là người hàng xóm tốt bụng rất gần gủi thân thiết với gia đình tôi mà thôi.
Tín chưa kịp đặt ly cà phê đang uống xuống bàn thì Linh đã kéo zip chàng xuống, móc cặt ra và há môi ngậm lấy rồi nút mạnh. Càng lúc nàng càng bú dồn dập. Tín xoay người đặt ly cà phê lên chiếc bàn kế bên rồi cúi người ghì chặt đầu Linh vào háng mình. Từ tháng nay, kể từ lúc hai đứa vào làm chung department này, hầu như ngày nào chàng và nàng cũng có những giờ phút đam mê nóng bỏng như thế. Tiếng Tín hổn hển:
Chào tất cả những ai đang theo dõi truyện của tôi. Hôm nay tôi sẽ đưa các bạn đến một câu chuyện khá hấp dẫn. Nói về cuộc phiêu lưu tình ái với các bạn học của mình. Các bạn chắc thắc mắc nhân vật chính là ai. Xin thưa đó không phải một người xa lạ cho lắm. Đấy là Hưng. Nếu bất kỳ ai theo dõi sẽ nhận biết đó là nhân vật chính của khá nhiều câu chuyện của tôi rồi.
Thầy Ogden kiểu cách xóa những câu hỏi bài kiểm tra trên bảng đen. Tiếng chuông tan học ngừng reo từ lâu. Ông thường ở lại một mình trong lớp những lúc như thế này, ông muốn có thời gian yên tĩnh để chấm bài. Đó là cách giải quyết tốt nhất, ông chấm điểm cho từng lớp trong những lúc nghỉ giải lao hoặc chuyển lớp, sau đó ông chỉ mất thêm độ nửa giờ để chấm số bài còn lại, sau đó thì ghi vào sổ điểm và về nhà nghỉ ngơi cuối tuần mà không phải bận tâm gì đến chuyện trường lớp. Một thầy giáo có nhiều bổn phận phải thực hiện, và đây là bổn phận được thực hiện nhanh nhất, gọn ghẽ nhất.
Tiếng hò réo vang dậy cả một vùng đồi núi Ngọa Long Sơn. Bên dí theo đuổi uớc lượng có tới 20 người, tất cả họ đều là nữ lang vận toàn bạch y. Cả đám 20 người này đang thí trổ thuật khinh công hết tốc lực đuổi theo một cặp thanh niên nam nữ đang chạy phía trước. Hai cặp nam nữ này không ai khác lạ, họ chính là đệ tử xếp hàng chữ nhất của phái Không Động, người nam nguyên là đại sư huynh của phái Không Động tên là Dương Kỳ Phong nổi tiếng với tuyệt chiêu Cửu Dương thần chưởng, còn người nữ chính là sư muội tên Hoàng Liên Phương nổi tiếng nhờ sử dụng lão luyện tuyệt chiêu Bích Lích thần chưởng.
Trâm thổi mạnh 37 ngọn nến tắt trong tiếng vỗ tay mừng ngày sinh nhật của nàng.Khuôn mặt nàng hồng lên thật đẹp chung quanh bạn bè,thân hữu.Nàng từ tốn mở những gói quà cùng lời chúc.Trâm cám ơn từng người.Khuôn mặt thanh tú,thân hình nở nang cân đối trong chiếc ríp ngắn đen ôm sát để lộ làn da trắng ngần.Trâm là mẫu người không đẹp như cô “Kiều” của cụ Nguyễn Du “Hoa ghen thua thắm,liễu hờn kém xinh” nhưng cũng đủ làm nhiều người đàn bà xung quanh ghen tị về nhan sắc. Nhung,bạn cùng thời nhỏ của Trâm tay cầm ly rượu đi ngang ghé tai nói nhỏ:
Con Lan đặt cái gánh đậu xuống, cầm cái nón lá quạt quạt và ngẩn đầu hỏi tôi:
Hôm qua tôi xuống khu Phuớc Lộc Thọ chơi, gặp một anh bạn thân, cùng ngồi uống cà phê bụi đời gần chỗ đường Moran, được anh bạn kể cho nghe một chuyện loạn luân có thực. “Tao mà kể láo với mày, dù chỉ sai một chi tiết thôi, tao sẽ hộc máu chết ngay. Tại sao tao phải kể láo. Kể láo mất sướng! Tại sao tao thích kể cho mày nghe. Có lẽ tao… có bệnh thích kể chuyện dâm” Anh bạn tôi đã nói vậy trước khi kể. Nhìn đôi mắt anh ta, tôi tin chắc chắc anh ta sẽ kể thật. Hôm nay về nhà, tôi không thể nhịn được, nhất là sau khi mở email ra, thấy có rất nhiều bạn, nhất là các bạn ở Việt Nam, hỏi tại sao tôi không viết truyện dâm nữa, nên tôi ngồi vào bàn đánh máy ngay. Lần này tôi không dài dòng và dùng những từ kín đáo như trước nữa, anh bạn nói sao thì tôi cứ y như thế mà kể.