Tình bạn keo sơn
Nhấp được một chút thì tôi cũng cứ nằm yên mà ngóay chầm chậm con cặc ở bên trong cái lỗ lồn. Nước nhờn bên trong cứ thế mà nhoen nhoét nước chảy ra thêm thật nhiều. Thấy tôi không còn nhấp nữa thì Linh nói.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Nhấp được một chút thì tôi cũng cứ nằm yên mà ngóay chầm chậm con cặc ở bên trong cái lỗ lồn. Nước nhờn bên trong cứ thế mà nhoen nhoét nước chảy ra thêm thật nhiều. Thấy tôi không còn nhấp nữa thì Linh nói.
Tôi là Tiến, một nam giới thực thụ tuy nhiên về khoản chăn gối thì không được như những người khác, tôi nghĩ mình không bị bệnh gì cả, chỉ mỗi tội khi làm chuyện đó thì chưa ra đến chợ đã tiêu hết tiền. Được mấy ông bạn mách đến một phòng khám khá tốt lên tôi đã đến phòng khám này, câu chuyện tôi kể cho các bạn nghe sau đây chính là về cái phòng khám đó và có những người bác sĩ như vậy. Đó làm vào một buổi sáng đẹp trời, tôi đi đến phòng khám một mình, phòng khám thì trong một ngõ nhỏ ở nội thành Hà Nội. Tôi biết cái bệnh về sinh lý như thế này thì hiếm khi có trung tâm nào lại đặt ra ở chỗ đông người để mắt đến cả. Tôi khẽ gõ cửa thì thấy một cô gái trông hình thức cũng bình thường không lấy gì là đẹp. Thấy tôi đứng ở ngoài như vậy thì cô gái đó hỏi:
Tính đến hôm nay, vợ chồng tôi đã sống với nhau đã trên 10 năm, như bao đôi vợ chồng khác, chúng tôi rất thương yêu nhau và rất hạp ý nhau, nhất là về mặt tình dục, tôi không biết chắc chắn 100% là vợ tôi có dâm hay không, nhưng từ khi lần làm tình đầu tiên cho đến bây giờ, vợ tôi chưa bao giờ từ chối mỗi khi tôi muốn đụ nàng, có thể là vì yêu tôi và cũng có thể nàng cũng dâm như tôi, mỗi lần chúng tôi đụ nhau, có thể nói 99% vợ tôi đều đạt được tột đỉnh khoái cảm (tôi không dám nói 100% sợ e quá lố chăng? Chỉ vợ tôi biết !) và tôi cứ đinh nhinh trong đầu là vợ tôi cũng dâm giống như tôi,ngày mai tôi sẽ hỏi vợ tôi để biết nàng có dâm thật hay không.
Các bạn thân mến! Vì quá đau buồn trước cái chết quá đỗi bất ngờ của chị Kim Anh – người chị cùng cha khác mẹ, Lợi xin phép bố mẹ cho nó đi đâu đó khoảng nữa tháng hoặc ba tuần sẽ trở về đặng mà khuây khỏa vơi đi được phần nào nỗi buồn cố hữu, lần này nó ra đi trên chiếc xe Dream 100 (do chiếc xe Cub Cánh én 70 đã quá xuống cấp cho nên nó đã đổi xe cách đây nữa năm) mà chẳng biết là sẽ đi về đâu đến đâu.
– Lan ơí ! Tối nay dắt thằng Hòa đi coi xi nê nhe con.
– Ai ăn bánh lọt nước dừa… hôn…
– Lợi, em nghe chị nói nè! Đi với chị ra nước ngoài luôn đi. Ở bên đó, tương lai của em rạng rỡ và danh vọng hơn đây nhiều.
Tôi và Nga là bạn thân từ nhỏ. Tôi và cô ta đều sống và lớn lên trong những gia đình thuộc loại bình thường. Ngày đó, khi tụi tôi còn nhỏ, hai đứa đã rất thân với nhau. Những buổi chiều hoàng hôn, hai đứa thường rủ nhau lên đồng thả diều.
Ngọc Quỳnh là một cô bé rất thông minh. Từ bé cô đã học rất giỏi nhiều môn, từ những môn yêu thích của những em nữ sinh như Tập đọc, Chính tả (ở cấp Tiểu học), Tập làm văn, Tiếng Việt, Nhạc, Họa (ở cấp Trung học cơ sở) cho đến Văn, Ngoại ngữ, Hóa học (ở cấp Phổ thông trung học), sau này môn nào cô cũng giỏi cả. Năm học lớp 9, Quỳnh được đi thi học sinh giỏi cấp thành phố môn tiếng Anh và giành được giải nhất với số điểm 9,5/10. Trường và lớp Quỳnh đang học đều rất tự hào về cô học trò nhỏ của mình. Bố mẹ cô bé cũng rất tự hào với hàng xóm khi có được cô con gái xinh xắn giỏi giang. Quỳnh xinh lắm, không như quy luật muôn thuở là con gái mà học giỏi thì xấu, Quỳnh vừa học giỏi vừa xinh xắn, đáng yêu. Vì quá tự hào về con gái mình mà bố mẹ cô bé không hay kèm cặp cô như nhiều bạn bè cùng lứa tuổi, hai ông bà cho rằng với một cô con gái ngoan ngoãn, có suy nghĩ như Quỳnh thì không cần phải rèn dũa nhiều như những đứa trẻ ngỗ nghịch cùng độ tuổi. Hai người yên tâm với công việc kiếm tiền.
Phần 1
Phần 1
Yến Như sốc lại cặp vú qúa cỡ thợ mộc nằm trong bộ đồ y tá trắng toát. Phải nói là Yến Như đẹp thật nhưng có cái tội hơi dâm đãng, chỉ cần nhìn vào cái cặp mắt long lanh, lóng lánh ướt át dưới làn mi cong cong đậm tè là biết con nhỏ này dâm hết chỗ nói. Nhưng cũng tội, con nhỏ thường hay liếc mắt đưa tình với các chàng bác sĩ trẻ tuổi nhưng đều bị từ chối không thương tiếc. Nhưng nó không bỏ cuộc vì nếu vớ được một anh chàng bác sĩ trẻ thì cuộc đời của nó sẽ lên hương như diều gặp gió vì đa số các chàng bác sĩ trong bệnh viện 7C này đều là những chàng trai con nhà giàu, học giỏi lại đẹp trai. Người Yến Như thường mơ ước đến là bác sĩ Tùng bên khoa nội khoa, một bác sĩ trẻ đẹp trai lại tế nhỉ và rất nổi tiếng trong bệnh viện.
Phần 1
Người ta đồn chừng Mỹ Hoa giống cha, vì cô với mẹ, bà Mỹ Trinh, khác hẳn nhau. Cô Hoa năm nay hăm bốn vừa ra trường Dược, cái tuổi đáng lẽ là nảy nở như hoa xuân trong nắng sớm. Trái lại cô ốm tong teo, chỉ được khuôn mặt đẹp và nước da trắng, cả ngày chỉ biết chúi mũi vào sách vở, không ham vui với bạn bè, rảnh thì nghiên cứu làm kẹo bánh, nấu nướng. Vậy mà cô có phước, nhờ bà má khôn lanh, lấy được chồng làm giám đốc một hãng bào chế lớn ở Sài Gòn. Bà Mỹ Trinh mới độ ngoài bốn mươi, góa chồng, nhà giàu lại khéo giao thiệp. Bà bỏ vốn cho dược sĩ Cảnh đầu tư thuốc men, rồi lân la gả được cô Hoa cho anh. Anh tuy hơn Mỹ Dung cả chục tuổi, nhưng bù lại, là một thanh niên to cao, đẹp trai, lịch sự.
Tôi rời Bảo Lộc mang theo biết bao nhiêu kỷ niệm, nào bốn đêm ngà ngọc đầu đời với mợ Liên – goá phụ của một ông cậu họ xa-, nào chín tháng bốc lửa với cô trưởng đoàn thanh niên xung phong, nào những ngày núp trong lùm cây say mê nhìn các cô trần truồng tắm suối…Tôi đã? theo gia đình trở về Đà Nẵng, quê hương tôi, được non một năm nay. Hôm nay là sinh nhật thứ 16 của tôi. Tất cả các bạn trai gái đều đã đã đến. Tất cả đều có vẻ đứng đắn nết na. Tôi đưa mắt nhìn một lượt các bạn gái. Chắc không có ai thuộc típ người như cô trưởng đoàn cả, nghiã là sẳn sàng cùng tôi đến một nơi vắng vẻ nào đó, cởi quần áo ra và…Tôi thất vọng ghê gớm. Có tiếng chuông điện thoại reo. Tôi bực mình nói :
“Bảy cô em khác cha khác ông ngoại” nghĩa là bảy cô em chẳng có chung cha cũng chẳng có chung mẹ, cũng nghĩa là chẳng có chung tý huyết thông nào, và tóm lại là bảy cô em nuôi.
Phương sinh ra trong một gia đình trung lưu ba là trưởng phòng nghiệp vụ của một hãng ngoại quốc. Mẹ mở một tiệm bán áo quần cao cấp ngay trung tâm thành phố. Gia đình Phương có 4 người gồm cha, mẹ, một anh trai và Phương là con gái út. Năm nay Phương 19 tuổi, là sinh viên năm thứ nhất của trường đào tạo diễn viên thành phố. Phương đẹp một cách sắc xảo và có một thân hình cân đối do đó, nàng thường hay được các chàng cùng khóa ngắm nghé, tuy nhiên, do mộng tưởng cao, nên nàng không bao giờ để tầm ngắm của mình vào các anh chàng cùng khóa. Vào cuối năm thứ nhất, nàng may mắn làm quen được một đạo diễn nổi tiếng. Sau vài tháng quen biết, ông cho nàng thử 1 vai phụ trong bộ phim truyền hình nhiều tập. Kết quả sau 1 ngày mệt mỏi thử vai, nàng đã được chọn. Ngày nhận được kịch bản, mẹ nàng mừng lắm, vì không ngờ con gái mình gặp được nhiều may mắn đến thế. Sáng hôm đó, nàng đến văn phòng đạo diễn để nhận kịch bản. Đạo diễn không có mặt trong văn phòng, nghe nói, ông đang làm phim ngoài phim trường. Trước khi giao kịch bản, chị phụ tá đạo diễn dẫn nàng đến phim trường để coi sơ cách thức hoạt động của nhóm quay….
Nó cứ chúi đầu lăn xả vào háng tôi, le lưỡi dài ra và quét thật kỷ như thèm thuồng. Nó liếm háng rồi liếm hòn dái rồi ngậm trọn con cu tôi mà mút lấy mút để. Vì thời gian có hạn nên nó tranh thủ mà liếm tới tấp, liếm gấp rút và liếm mạnh bạo. Con cu tôi đã cương bự và lấp đầy ấp cái miệng của nó.
Tôi làm phó giám đốc cho một công ty nuớc ngoài có trụ sở tại Việt Nam. Tuy mới hai sáu tuổi nhưng năng lực cũng khá lên tôi vừa làm phó giám đốc vừa làm trợ lý cho giám đốc ở đây. Giám đốc ở Việt Nam là một người phụ nữ vừa xinh đẹp. Chị ta hơn tôi 8 tuổi và có chồng đi nước ngoài, đứa con gái mới 7 tuổi thì thường ở với bà ngoại chứ ít khi về nhà, mà có chăng thì cùng chỉ về nhà vào mỗi buổi tôi để ngủ cùng với mẹ mà thôi, mọi thứ cần thiết ở công ty thì đều do tôi làm cả, chị chỉ quyết đinh những cái cực kỳ quan trọng hay đi giám sát công việc mà thôi. Như thường ngày tôi lên phòng của chị để báo cáo công tác. Tôi gõ cửa rồi nói
Con đường đất trỡ nên lầy lội, trơn trợt sau cơn mưa đêm qua. Mười Bầu ỡ trần, quần đùi đen cuộn tròn hai bên hông, làm giữa háng hắn nỗi lên một đống thịt. Hắn đi siêu vẹo, ma men tràn ngập trong người. Hắn nhậu suốt đêm với các chiến hửu. Cũng tại cơn mưa quái qũy, lẽ ra hắn đã về, nhưng rồi đành phãi ỡ lại chờ tạnh cơn mưa. Về đến nhà, hắn đão mắt nhìn quanh, không thấy vợ con hắn.
Nhà Tống mùa xuân năm 1100 sau công nguyên, tại chánh điện Kiến An, Hoàng cung phủ Khai Phong đang tiến hành lễ đăng cơ lên ngôi Hoàng Đế cho Đoan Vuơng Triệu Cát (tức Tống Huy Tông sau này) em trai của Tống Triết Tông Triệu Hú. Lúc bấy giờ Triệu Cát vừa tròn 18 tuổi theo di chiếu của anh trai lên kế thừa Đại Thống. Mặc dù Triệu Hú đã có con trai nhưng nhà Tống có lệ từ thời Thái Tổ Hoàng Đế Triệu Khuông Dẫn rằng truyền ngôi thì truyền cho Hoàng Thân đã truởng thành chứ không nhất thiết phải truyền tử để tránh nạn hoạn quan ngoại thích soán quyền bởi vậy ngai vàng mới được truyền cho Triệu Cát.
Một hôm, tui có dịp đi ngang qua Cầu Mỹ Thuận, nhìn giòng nước chảy lấp lánh dưới sông mà lòng cứ nao nao nhớ về bao kỷ niệm cũ. Gió thổi lồng lộng làm dâng lên trong lòng nỗi niềm từ những ngày xưa yêu dấu. Những chiếc xuồng máy chạy ngược chạy xuôi tạo ra những dòng nước hòa trong từng đợt sóng loang loáng ánh nắng phản chiếu tạo nên một bức tranh thật sinh động giữa những cánh đồng xanh bát ngát… Đang ngây ngất mơ màng trong khung cảnh tuyệt vời, bỗng đâu gần đó có một ông lão định leo ra thành cầu có vẻ như muốn tự tử. Tui nhào ra cái ào nắm lấy ông lôi ngược trở lại.
Tôi không biết bắt đầu câu chuyện như thế nào, tôi muốn kể về những cuộc tình của tôi.
Năm 10 tuổi, Lê được mẹ ruột nhận về và sang Mỹ, mẹ Lê, bà Thu nhận li lấy một Việt Kiều ở Mỹ. Từ nhỏ tới lúc 10 tuổi, Lê vẫn tưởng rằn ông bà Đạt la cha mẹ ruột của mình cho đến lúc ông bà Đạt và mẹ Lê, bà Thu gọi Lê nói chuyện bằng khuôn mặt thật nghiêm trọng.
Chị Tám Chi, người chị ruột thứ tám của Lợi, con gái út trong gia đình hiện đang là một niềm danh vọng rỡ ràng đầy hào quang cho cả gia đình. Sở dĩ như vậy vì chị là một sinh viên trường Đại hoc Y khoa Sài Gòn và tương lai, chị sẽ trở thành một bác sỹ giỏi giang. Bố mẹ và chị em trong nhà đều rất hãnh diện về chị, hy vọng là sau 5 năm nữa thì chị Chi sẽ về làm việc tại Bệnh viện Bà Rịa với tấm bằng bác sỹ trong tay.