Search Results

Anh em hợp tính

Nhà tôi chỉ có hai anh em trai nên chúng tôi rất quen tính nết nhau và nhường nhịn nhau. Anh tôi lấy vợ sớm nhưng vẫn ở chung nhà với cha mẹ và khi di tản thì tôi đi theo anh chị, cha mẹ ở lại không muốn rời bỏ quê hương. Qua Mỹ anh em sống chung và vẫn giữ tình anh em hay rủ nhau đi chơi, bất kỳ đi đâu anh em tôi đều có nhau. Tôi quen nhiều cô gái nhưng không quen được lâu và đến bây giờ trên 30 rồi mà tôi vẫn cô ky ở vậy.

Ỷ thiên đồ long ký

Trương Vô Kỵ, con của Võ Ðang lục hiệp Trương Thúy Sơn và Bạch Mi giáo Hân Tố Tố, ra đời trên Băng Hỏa đảo, một đảo hoang ở cực bắc chỉ có bốn người ở. Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn là người thứ tư.

Cha nuôi, anh nuôi và em gái

Gia đình của tôi gặp một cuộc sóng gió mà không gia đình nào muốn nó xảy ra… Một không khí thật im lặng trong một cuộc xử tội ba nuôi của tôi tại một tòa án Family Court, Phiên tòa kéo dài một tuần lễ, chỉ có sự hiện của bà quan tòa, ba tôi, mẹ và một người thông dịch tiếng Việt… Vị Công Tố Viện hỏi tôi, cháu hôm nay ra trước tòa phải nói sự thật không thì cháu sẽ bị nhốt và xử tội như người lớn theo luật của California, cháu có hiểu không, và bắt đầu giới thiệu mình truóc bao nhiêu tuổi và ở đâu!!! Tôi ngập ngừng và rất sợ…

Chị Hải và Tèo

Chị Hải hơn Khoa 10 tuổi. Hồi nhỏ ở gần nhà nên lúc Khoa,(ở nhà tên Tèo), khoản hai ba tuổi thì Chị Hải thường qua coi sóc Tèo dùm khi ba mẹ Tèo đi vắng. Chị Hải con một người hàng xóm. Tuy khác gia đình nhưng gần riết rồi hai người đâm mến tay mến chân với nhau. Lúc Tèo 10 tuổi thì chị Hải đi lấy chồng. Ngày chị Hải lấy chồng thằng Tèo tự dưng tiếc ngẩn tiếc ngơ như đánh mất một vật quý giá nhất trên đời. Nhìn thấy chị mặc áo cưới trắng đi bên chồng hắn nghe hồn buồn vô tả. Chị Hải từ nhỏ đã là người đẹp trong xóm, biết bao chàng trai gấm ghé. Có những chiều chị Hải qua nhà trông Tèo, hai chị em vật lộn chơi đùa thỏa thích. Nhưng càng lớn chị Hải có vẻ e dè vì những đụng chạm da thịt của thằng con trai phá phách, nhưng không bao giờ la mắng.

Cave cao cấp

Sau khi tốt nghiệp đại học Tân và Thu kết hôn với nhau. Cha mẹ hai bên đều giàu có nên tặng cho vợ chồng Tân và Thu một căn nhà. Căn nhà không rộng lắm nhưng rất khang trang với một phòng khách, một phòng ngủ, một phòng tắm và một nhà bếp xây theo kiểu âu tây hoàn toàn bằng gạch men rất sạch sẻ. Trong căn nhà đó Tân và Thu không thiếu thốn một thứ gì cả. Ngay cả một con sen giúp việc cũng do bố mẹ sắp đặt từ thôn quê lên và ở luôn tại nhà để phục vụ hai vợ chồng họ.

Con chồng con vợ

Mai, với túi sách trên lưng, lửng thửng đi bộ về nhà một mình. Hôm nay đội bóng trường đang đấu trận chung kết vùng. Nếu thắng kỳ này trường nó có hy vọng vô địch Tiểu Bang. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử trường trung học mà nó đang theo học năm thứ nhất. Ông Hiệu Trưởng cho phép học sinh nghỉ 2 giờ sau cùng để ủng hộ đội nhà. Mai, vừa bước qua tuổi 14, không thích thể thao và cũng chưa có bạn bè nên bỏ ra về. Mai vì tính thích cô độc nên rất ít có bạn, dù là bạn trai, và chưa bao giờ có bạn gái mặc dầu đã bước vào ngưởng cửa trung học. Thật là trái ngược với đứa con gái riêng của dì Lý, tên là Linh năm nay 17 tuổi đang học năm chót chung trường với Mai. Linh thì năng động, có rất nhiều bạn bè, trai có gái có. Linh còn là một cổ động viên (cheerleader) cho đội bóng trường nhà.

Công tử bến tre

Hắn không phải là công tử, nhưng mọi người đặt cho hắn như vậy mới diễn tả được những thói hư ăn chơi sa đoạ trong cái thời buổi khó khăn này. Hăn đã hại đời nhiều cô gái, nhưng không ai tố cáo hắn cả. hăn không có quyền lực trong tay, nhưng một khi bị hãm, thì không ai nỡ vạch mặt hắn. Vì một nguyên nhân hết sức đơn giản, hắn chơi quá đã !! ai mà vô phúc để hắn sờ đến lồn thì không rứt ra được. Mặc cho các bà, các cô đeo theo, nhưng hắn vẫn cứ dửng dưng. Hắn không thích chơi lần thứ hai. Cho rằng lần đâu mà gặp phải hạng có chồng hay con, thì hắn cũng thích. Hắn muốn một thận thể lạ, một kiểu chống đối lạ. Hắn thích hãm hiếp hơn là tự đem lại dưng cho hắn. Có một câu chuyện kể về hắn, nhưng không biết có đúng không. Một tờ mờ sáng nọ, hăn nứng cặt ngủ không được. Hắn ra chồi canh. Chòi nằm ngay đường ra chợ, giữa cánh đồng vắng. Hắn biết thế nào cũng có đàn bà con gái đi chợ ngang. Hắn đợi. Từ xa có một bóng người , tay nách một cái thúng. Khi đi ngang, bà ta không biết rằng có công tử bên trong. Bất thình lình có ai đó chặn ngang, lôi bà vào trong. Bà định la, nhưng bàn tay bịt kín :

Bứt rứt con tim

Tôi khổ sở vô cùng mỗi lần được anh chị chủ nhà kêu ra ăn cơm. Tôi đã nói xin anh chị cứ dùng bữa trước, còn lúc nào đói tôi ăn cũng được, nhưng anh nhứt định không chịu. Có khi tôi đã cố trốn nằm trong buồng, anh ì xèo cũng lôi ra bằng được.

Thùy Dương đi thẩm mỹ viện

Em đang nằm đợi trong một căn phòng yên tĩnh với ánh sáng mờ mờ của một viện thẩm mỹ. Đây là một chỗ chuyên môn giải phẫu và phục hồi những cơ phận bị khiếm khuyết hay bị tàn tạ thay đổi bởi thời gian. Nhờ đám bạn bè mách nước nên em mới biết được thẩm mỹ viện này mà tìm tới. Bác sĩ là một nhà giải phẫu thẩm mỹ còn trẻ, khá dẹp trai và dáng dấp rất đường hoàng chững chạc, tạo được lòng tin tưởng cùng sự an tâm của em ngay lúc tiếp xúc lần đầu.

Minh Loan

Ở trên đời phàm là con người, ai ai cũng có ít hay nhiều bí mật trong cuộc sống, nhứt là trong lĩnh vực tình cảm. Không muốn cho ai biết đến những câu chuyện phiêu lưu tình ái lăng nhăng, ướt át và lãng mạn.

Bắt cóc cô chủ nhiệm

Chuyện bắt đầu từ lúc cô Nghiêm được đổi về làm cô chủ nhiệm của lớp tôi. Tôi, một nữ sinh chỉ giỏi về Toán, rất kém Văn, và cô dạy môn Văn nên tôi không bao giờ được lọt vào “mắt xanh” của cô suốt học kỳ I qua.

Bí mật gia đình

Ngồi thư giãn trên ghế sa lông, hắn vừa xem phim vừa uống bia. Lúc đó vào khoảng 4: 30 chiều thứ năm. Bộ phim hắn đang xem là một bộ phim cấp III.

Cô giáo Quỳnh Thư

– Ê! Thằng kia đọc truyện gì mà say sưa dữ vậy mày? Tôi hỏi thằng Luân, thằng lớp phó học tập ngồi cùng bàn với tôi.

Campuchia

Phong ném mẩu tàn thuốc, quyết định mạnh mẽ, dứt khoát phải rồi không còn cách nào hết, chỉ còn đường binh này mà thôi, biết chắc rằng mình sẽ cô đơn và khó khăn, suy xét tận cùng, chỉ còn con đường này là sẽ tránh được những phiền toái, sợ hãi, tù tội, nếu bỏ ra đi là chàng chấp nhận mất tất, không còn cơ hội nào để gầy dựng trở lại cơ nghiệp mà chàng đã gầy dựng mấy năm qua, nhưng không thể nào nhìn tất cả trôi tuột khỏi tầm tay mình mà bất lực, trước sức ép khủng hoảng và ghê sợ của mấy con nợ, bọn chúng xiết sạch xe cộ, đồ đạc vật dụng trong nhà, xưởng may thì bị nhà nước niêm phong, cửa hàng thì bị bọn chủ nợ vét sạch, công an – biên bản – chửi mắng – khóc la – hăm dọa.

Bữa ngủ thân mật

Điện thoại reo. Đó là Trường gọi. Khi tôi đặt máy xuống, tôi cố nhớ lại lý do vì sao chúng tôi đã mất liên lạc. Trường, tôi và Xuân ngày xưa rất thân thiết với nhau. Vợ chồng chúng tôi luôn ở bên cạnh nó mỗi khi nó gặp trục trặc với các cô gái. Phải đến ba năm nay chúng tôi không có liên lạc với nó.

Đụ chị ruột

Tháng 5, tiết trời Bà Rịa đầu mùa hạ lại sắp mưa nên rất oi bức. Đây đó râm ran tiếng ve sầu trên từng hàng cây phượng đỏ rực cả một góc trời một màu hoa thắm tươi của lứa tuổi học trò. Lúc này, Lợi đang bước vào kỳ thi Học kỳ II chuẩn bị kết thúc năm học lớp 10 tại trường cấp III Châu Thành. Cùng lúc đó, trong gia đình nó vừa mới có thêm một thành viên chào đời tại Bệnh viện Bà Rịa. Đó là một cháu gái thật xinh xắn gọi nó bằng cậu, con của chị Năm Hoàng – người chị ruột thứ năm rất có nhan sắc tựa như Hằng Nga giáng trần của Lợi. Bé gái giống chị Hoàng như khuôn như đúc và nếu ai nhìn kỹ khuôn mặt con bé lại hau hau có nét giống cậu Út của nó ( tức là giống Lợi ). Chuyện này cũng không phải là chuyện lạ vì anh chị em ruột trong gia đình, đôi khi con của người này lại giống người kia ; âu cũng là chuyện thường tình nhưng cái uẩn khúc nội tình bên trong thì không ai có thể nào ngờ được ( nếu biết rõ chắc phải ngã ra mà chết thôi!) rằng bé gái chị Hoàng hạ sinh vừa gọi Lợi bằng cậu lại vừa gọi nó bằng …ba.

Ân ái trên sông Hương

Thực ra ban đầu, chuyến đi này không phải là chuyến đi tôi có chủ định tới Huế để ăn chơi đàng điếm hay nếm thử của lạ của con gái xứ Huế, mặc dù thú thực tôi cũng rất tò mò. Lần trước đến Huế là từ khi tôi còn rất nhỏ, quãng độ mười tám hai mươi năm trước, thành thử tuyệt nhiên tôi không có những kỷ niệm gì về nơi này, ngoại trừ qua phim ảnh, truyền hình. Người ta thường nói, Huế đẹp vì có sông Hương núi Ngự, vì những thành quách cung cấm còn lại từ triều đại phong kiến nhà Nguyễn. Tôi thấy điều này không sai, cũng vẫn là sông là núi, nhưng sông núi ở nơi này khiến tôi có cảm giác yên bình tĩnh lặng hơn hẳn những nơi mà tôi đã đi qua.

Chị Hương

Một lần nữa, chẳng khác gì con thiêu thân tìm lửa lao vào mà giã từ cuộc sống, Lợi lại tìm đường kiếm lối bước vào một cuộc tình mới tràn đầy tội lỗi loạn luân nhưng thật tuyệt vời, phấn khích đến rợn cả người. Từ trước đến giờ, dĩ nhiên ta đã biết là tất cả sáu người chị gái trong gia đình nó đều trở thành nhân tình của nó ; đó là chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng, chị Sáu Minh và chị Tám Chi. Do vậy, nếu mà Lợi có tiếp tục loạn luân tội lỗi thì chẳng qua chỉ có thể với chị hay em bà con họ hàng với nó mà thôi ; quả đúng như vậy, người tình lần này của nó là chị Hương, chị họ bạn dì ruột năm nay đã 32 tuổi nghĩa là chị lớn hơn nó những mười lăm tuổi. Chị là con thứ hai của dì Nguyệt – chị cả mẹ Lợi, từ trước đến giờ chị được chào đời và lớn lên ở quận 10, Thành phố Sài Gòn hoa lệ và dưới chị còn đến bốn người em nữa ; tất cả cũng như ông anh đầu lòng đều đã có gia đình, vợ chồng, con cái trừ mỗi một mình chị là còn phòng không gối chiếc, cô độc, lặng lẽ trên đường đời cay đắng. Tuy là dân thành phố nhưng không hiểu sao mới nhìn thoáng qua chị Hương, ai ai cũng đều lầm tưởng chị là dân miệt vườn Long An, Bến Tre gì đó vì không những chị không được lanh lợi, sành sõi như các cô gái hà thành khác mà còn lộ rõ vẻ quê mùa, khờ khạo trên gương mặt và nơi dáng đi, điệu bộ, cử chỉ của chị là đằng khác. Có lẽ đấy chính là nguyên do vì sao đã từng tuổi này rồi, chị vẫn “ống chề”, vẫn còn trinh nguyên như một cô gái vừa mới lớn. Chúng ta hãy điểm qua một chút về nhan sắc chị Hương xem như thế nào nhé! Một mái tóc uốn lọn xiton bồng bềnh phủ xõa ngang vai ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương và thân thiện với làn da ngăm ngăm bóng bẩy, mịn màng ; mái tóc ấy là một dãy lụa mượt mà, mịn màng, mềm mại như nhung và cơ hồ chẳng khác gì một áng mây ngũ sắc ngang trời óng ả, thướt tha. Vầng trán chị thấp nhưng bù lại, cặp mắt chị to tròn, đen láy, long lanh, cong vút hai hàng mi cong vút và sắc lẻm như dao cau ; sống mũi chị tuy thấp nhưng khá gọn gàng, cân đối giữa hai gò má bánh bầu phinh phính, dễ thương lúc nào cũng hây hây hồng đỏ. Đi đôi với chiếc cằm lẹm xinh xinh là hai bờ môi dày mọng, tuy hơi chề ra nhưng không có vẻ gì là vô duyên cả ; trái lại còn làm tăng thêm nét duyên dáng của chị và mỗi khi cười luôn để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà cùng hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng.

Chuyến cắm trại

Thế là Lệ Hà đã là học sinh cấp III, cấp học cuối cùng trong đời học sinh, sau 3 năm học tại trường Phổ thông trung học sẽ là giảng đường Đại học chờ đợi trước mắt. Lệ Hà tự dưng thấy băn khoăn khi nghĩ đến lời mấy cô bạn gái “hiện đại” cùng lớp: “Học đến cấp III rồi mà chưa có người yêu là kém lắm, phải kiếm sẵn một chàng đi, sau này lên Đại học toàn bọn nhà quê không ra gì đâu”. Chẳng lẽ con gái bây giờ lại cứ phải … yêu sớm như thế ? Lệ Hà tự hỏi như vậy. Mẹ cô là một người rất nghiêm khắc, luôn luôn nhắc nhở Hà rằng “con gái phải biết giữ mình” từ khi cô bắt đầu dậy thì, trở thành một thiếu nữ phổng phao, xinh đẹp. Mẹ Hà nghiêm khắc lắm, hơi một tí là nhắc cô con gái cưng chuyện này chuyện nọ. Hồi trước, khi mấy cô bạn gái “hiện đại” rủ Lệ Hà đi mua mấy bộ đồ “mới” về mặc, mẹ Hà đã kiên quyết bắt cô vứt ngay mấy bộ quần áo hở hang đó đi, không cho mặc. Rồi sau khi tận mắt nhìn thấy những người bạn gái của Lệ Hà, bà mẹ đã lập tức cho cô con gái chuyển trường ngay vì “học với những con bé như thế thì làm sao mẹ yên tâm được”. Không dám trái lời mẹ, Lệ Hà đành chấp nhận rời ngôi trường ở trung tâm thành phố của mình, đến học ở một trường xoàng xoàng ở sát ngoại thành.

Chị Sa

Tiếng lục cục mở cửa lôi tôi ra khỏi giấc ngủ nướng. Chợt nhớ ra bữa nay thứ năm, nhà trường nghỉ nên tôi cố nằm thêm một lúc nữa. Nhìn ánh sáng nhờ nhờ từ ô lưới sát trên cửa hắt vào, tôi thấy hình như chưa có nắng. Tôi lười biếng kéo tấm chăn đơn lên kín mắt để bóng tối phủ dễ ngủ hơn.

Cách biệt tuổi tác

Chồng già vợ trẻ hay là vợ già chồng trẻ là những tình huống thật thú vị trong cuộc sống lứa đôi. Mong độc giả tìm được những giây phút thư giãn sau những ngày làm việc căng thẳng.

Scroll to top
dit vo dem tan hontruyen 18 nguoi lontruyên 18.orgchoi ban cua votruyện sex 18 loạn luânchong vang nha mong lantruyện 18+sez ngoai tinhtruyện sex tranhtruyen sex mợ hằngtruyện bác ba phitruyen nguoi lớn haybo chong nang dau loan luantruyen dit nhau hay nhattruyen sex hiep dam trong rungmo loan mo damsex dan ong dit cho caibu lon dan batruyen ma yeu nguoitruyendamnguoilonque em lam mit nhieu duatruyên sex hay nhâttruyen sex botruyen dit vo bananh sex ca si bao thybopvuemnhà hàng sông quêtruyện nữ hoang ai cậptruyện gay ngôn tìnhtruyen sex hiep dam me ruottruyện sưxbú lồn gái trinhseex onlinetruyen lesbian 18truyen sẽ hay nhatdoc truyen chua dutruyen loan luan me con yeu nhautruyen sex pha trinh hoc sinh cap 2truyện anh rể em vợgaidâmgay xesphim loan luan nguoi lonsex 10tgái thèm của lạtruyensexmanhtruyen dam storycon thay voban gai cong tyaudio truyen sex gayphim sex lang quetruyen sex dungoại tình khi chồng vắng nhàtruyện khiêu gợitruyện sex thầy tròbú đíttruyen co thu ky va giam docmu lon con trinhphim sex nhung nang dau dam dangy thien dong kytruyen lam tinh hayloanluan chuyenphim dit nhau khong mac quan ao lotchuyen ngoai tinh haytruyện sắc hiệp 18truyện gay người lớntruyen sex.infosec me va conphim sex vung trom voi vo bandoc truyen dam dem khuyatruyen xesdit dong nghiepmut lon con dau