Bức tranh khoản thân 1
Tôi sắp sửa đóng cửa phòng triển lãm thì người thiếu nữ bước vào . Khi nhận thấy chỉ có tôi, ngồi ở chiếc bàn cuối phòng, nàng do dự, định trở ra . Tôi nhanh trí chào lớn :
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Tôi sắp sửa đóng cửa phòng triển lãm thì người thiếu nữ bước vào . Khi nhận thấy chỉ có tôi, ngồi ở chiếc bàn cuối phòng, nàng do dự, định trở ra . Tôi nhanh trí chào lớn :
Tôi thích những người đàn bà có thân hình mập mạp. Không hiểu sao đầu óc tôi lúc nào cũng chỉ nghĩ tới nhưng người đàn bà có thân hình như vậy. Nhất là nghĩ tới bà mẹ kế của tôi, một bé bự thật hấp dẫn với tôi.
Phần 1
Từ ngày gia đình anh Ba tôi dọn về Florida, Hè vừa rồi là lần đầu vợ chồng tôi đến nghĩ hè ở nhà anh chị. Vùng Miami người Việt không nhiều lắm, nên ngoài các thắng cảnh, chúng tôi cứ loay hoay bên cạnh anh chị và các cháu. Chị Ba không đi làm nên chị là người hay đưa chúng tôi đi đây đó. Bãi biển Miami lúc nào cũng đông người, áo tắm các bà các cô ngày càng thu nhỏ lại làm xốn xang đám đàn ông như tôi. Chị Ba hay để ý thấy tôi hay nhìn hạ bộ trước cũng như sau các cô đi qua lại, có một lúc vợ tôi đang xuống ngâm nước, chị hỏi tôi:
Ăn trưa trong hãng Tiện,Tuấn quây lại hỏi Thắng:
Trời buông lạnh. Cái lạnh đột ngột ập xuống thị trấn nhỏ, ngay vừa khi cơn mưa tuôn như nước đổ. Chiếc xe du lịch từ đâu trờ tới. Thắng rét. Làm nước văng lên tung tóe. Một gã đàn ông từ trong xe lao ra, tay chỉ đồng hồ, đưa 5 ngón về phía tên tay xế, rồi cầm cập táp bước vô mái hiên. Chiếc xe cũng từ từ lăn bánh đi …
Bình minh đỏ mỏng kẻ một đường ở chân trời. Cái vịnh nhỏ như một cái hồ lớn có cái cửa vịnh hẹp không xa mấy cái cửa khẩu dòng sông Sepik ven biển phương bắc xứ New Guinea. Cũng nên nhắc New Guinea thật ra là phân nửa phải của một hải đảo lớn nằm ngay trên nước Úc, cũng được coi như là một xứ thuộc Úc châu vậy ; còn phân nửa bên trái hải đảo này chính là lãnh thổ của Nam Dương. Cái vịnh không tròn trịa mà hẹp sâu, rừng già che phủ quanh vịnh. Cây cối um tùm không thấy lối ngoài một số cầu dạo khập khiễng nhô ra mặt nước và chung quanh mấy cây cầu này mới trống thoáng hơn với các con đường mòn dẫn đến.
Phần 1
Trời đả khuya, tiếng chỗi xoèn xoẹt của nhửng công nhân quét đường vang lên.. Nga cất tiếng thở dài, mấy đêm nay nó không tìm được một thằng khách nào cả. Nga đi tới, đi lui, nó đứng muốn rạc chân, rồi ngồi xuống, mắt láo liên, vừa canh chừng CA, vừa tìm một thằng khách nào đó để qua đêm. Tất cả đều im lặng, ngoại trừ tiếng xe gắn máy thỉnh thỏang xen vào tiếng chổi quét… Đầu óc Nga suy nghỉ mông lung…
Hạnh, Thu và Nga ba người bạn thân. Họ gặp nhau trong chuyến máy bay từ Mỹ về Việt Nam. Hạnh lớn hơn Thu và Nga nên Thu, Nga gọi bằng chị. Hạnh kể cho Thu, Nga, nghe về chuyện tình mới đây của nàng dù nàng có chồng.
Phần 1
Mỗi khi về lại khu rẫy của gia đình ở Núi Nhọn, dù muốn dù không, Lợi vẫn không thể nào quên được mối tình loạn luân tội lỗi giữa nó và chị Ba Hường vào một đêm mưa gió bão bùng trong một căn chòi chăn vịt tại hồ Cá sấu ( sỡ dĩ người ta gọi là hồ Cá sấu vì nơi bờ hồ có một tảng đá dài hình dáng từa tựa con cá sấu, chứ không phải là trong hồ có cá sấu ).
Tôi có 3 anh em, anh Hai, anh Ba và tôi, về tuổi tác thì quá chênh lệch, cánh nhau 15 và 17 tuổi, vì tôi là con người chồng sau. Tôi sống chung với ba má nhiều hơn là với mấy anh, người nào củng có gia đình. Anh Hai tôi thì có số đào hoa nên dù có vợ con nhưng vẫn có bồ bịch lung tung, con rơi con rớt, còn anh Ba thì lận đận nên gia đình gảy đổ.
Cường là một thanh niên khá đẹp trai ở độ tuổi 30, thân thể tráng kiện nhờ tập thể dục đều đặn mỗi buổi sáng và tham gia câu lạc bộ thể hình. Đặc biệt là “thằng em” của nó lớn hơn người thường. Gia đình hắn khá giả, trước kia hắn cùng gia đình sống tại Calgary, một thành phố khá đẹp của tỉnh Alberta trong đất nước Canada. Gia đình hắn đã dọn đi hết sang Mỹ chỉ còn hắn ở lại trông coi việc bán đứt căn nhà để sang Mỹ đoàn tụ gia đình.
Tháng 10, trời bắt đầu vào thu với những cơn mưa nho nhỏ, những làn gió nhẹ nhàng mang chút hơi lạnh, những chiếc lá vàng, lá đỏ rơi lác đác trên đuòng phố Paris. Từ trên cửa số tầng 4, Bảo Tuệ với ly trà nóng trong tay, dõi mắt nhìn 1 góc phố về đêm.
Hai vợ chồng cô Sáu, có 1 đứa con trai, năm nay 16 tuổi, Cô đang ở tuổi 33, cô Sáu sinh con lúc cô mới 17 tuổi, chồng cô 40 tuổi làm nghề tài xế cho 1 cơ quan nhà nước, cảnh gia đình êm ấm, cô Sáu xinh đẹp mặn mà, vóc dáng cao ráo mà thân thể tròn trịa, cô có bộ mông thật hấp dẫn, no tròn căng cứng nặng nề bóng mướt vì cô thường mặc quần lảnh mỷ a đen bóng…
Như mọi ngày, cô Hoan rời nhà đi đến trường vào lúc gần 8 giờ sáng. Vì trường ở gần, nên cô thường đi bộ để tiện thực hành động tác thể dục luôn. Cô ôm sách vở trong tay, đủng đỉnh bước đi trong ánh nắng mai vừa chớm.
Hôm qua tôi xuống khu Phuớc Lộc Thọ chơi, gặp một anh bạn thân, cùng ngồi uống cà phê bụi đời gần chỗ đường Moran, được anh bạn kể cho nghe một chuyện loạn luân có thực. “Tao mà kể láo với mày, dù chỉ sai một chi tiết thôi, tao sẽ hộc máu chết ngay. Tại sao tao phải kể láo. Kể láo mất sướng! Tại sao tao thích kể cho mày nghe. Có lẽ tao… có bệnh thích kể chuyện dâm” Anh bạn tôi đã nói vậy trước khi kể. Nhìn đôi mắt anh ta, tôi tin chắc chắc anh ta sẽ kể thật. Hôm nay về nhà, tôi không thể nhịn được, nhất là sau khi mở email ra, thấy có rất nhiều bạn, nhất là các bạn ở Việt Nam, hỏi tại sao tôi không viết truyện dâm nữa, nên tôi ngồi vào bàn đánh máy ngay. Lần này tôi không dài dòng và dùng những từ kín đáo như trước nữa, anh bạn nói sao thì tôi cứ y như thế mà kể.
Tôi thích những người đàn bà có thân hình mập mạp. Không hiểu sao đầu óc tôi lúc nào cũng chỉ nghĩ tới nhưng người đàn bà có thân hình như vậy. Nhất là nghĩ tới bà mẹ kế của tôi, một bé bự thật hấp dẫn với tôi.
Hằng đêm Tuấn phải đi bộ đến bệnh viện rước dì Thùy Linh tan nhiệm sở về nhà. Khu cư xá của bệnh viện, cách đó hơn 500 mét nhưng phải qua con lộ rợp bóng cây, tàng cao to lớn phủ che bầu trời, thiếu ánh sáng sợ kẻ gian phá phách, trêu chọc, bắt cóc hãm hiếp. Vì thế ban đêm cần phải có người Nam đồng hành cho yên tâm. Dì Linh là Y tá quốc gia, thuê chung cư của chánh phủ giá rẻ, thuộc Bộ Y tế xây cất cho công nhân viên chức gần bệnh viện.
Connie March gập quyển sách lại nhìn đồng hồ. Mới vừa qua 11 giờ, nàng cần ngủ một chút. Công việc thư ký pháp luật của nàng khá mới mẻ với nàng, nàng cần cái đầu thật tỉnh để đáp ứng yêu cầu của người chủ mới.
Tôi khổ sở vô cùng mỗi lần được anh chị chủ nhà kêu ra ăn cơm. Tôi đã nói xin anh chị cứ dùng bữa trước, còn lúc nào đói tôi ăn cũng được, nhưng anh nhứt định không chịu. Có khi tôi đã cố trốn nằm trong buồng, anh ì xèo cũng lôi ra bằng được.
Cái giọt nước trong ấm mà đục.
Bạn đang đọc Quyển 2, đọc Quyển 1 tại đây: http://truyendam.org/thieu-gia-phong-luu/