Đụ cả vợ lẫn em thầy giáo
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Đời sinh viên với nhiều kỷ niệm buồn vui. Trong đó, Kỷ niệm đáng nhớ nhất của tôi chính là những năm tháng tình nguyện mùa hè xanh ở Buôn Làng xa xôi hẻo lánh. Và dĩ nhiên không thể thiếu đụ đéo.
Hôm nay là ngày của Cha. Cả thế giới dành yêu thương về người cha thân yêu của mình. Lẽ thường, bởi vì:
Buổi trưa hôm ấy là lần đầu tiên mà Nguyễn thị Diệu Phương, lớp trưởng gương mẫu của 12A1 trường phổ thông trung học Phú Nhuận trốn học. Cô bé lấy cớ đau đầu xin nghỉ hai tiết cuối để đạp xe thẳng về nhà. Từ nhiều ngày nay mẹ đi vắng, Diệu Phương đã phải vừa học vừa lo cơm nước hầu hạ một người chị tàn tật khó tính nên hôm nay thật sự nghe kiệt sức.
Phần 1
Xin lỗi Anh chị, Em phải thất tín với Anh chị rồi vì một lời đã hứa từ lâu cùng Anh chị. Em phải viết ra đây vì không thể giử mãi trong lòng, Em phải trang trải câu chuyện tuyệt vời tưởng như là trong mơ, hay trong tưởng tượng lên trang giấy, để nói lên lòng biết ơn của Em đối với Anh chị và sự khâm phục. Anh chị đúng là tuýp người chịu chơi đúng nghỉa. Câu chuyện nầy Em chưa bao giờ kể cho ai nghe hết, dù với bà xã của Em. Dĩ nhiên tên Anh chị và của em đều được thay đổi.
Chị Thục nghe tiếng xe biết thằng Tú tới. Chiếc xe trời đất của chị hư bất tử nên không biết nhờ ai rước ông Nhân, chồng chị, từ phi trường về. Chị gọi ba thằng Tú là người bạn thân ở gần đây, thì ổng cũng bận nên sai thằng Tú, nhưng ổng còn nói thêm một điều là coi chừng thằng nhỏ vì hắn mới có bằng lái xe. Chị hơi ớn, nhưng phải nhận vì nước đã tới trôn. Vừa ra tới cửa thì chị thấy xe thằng Tú đậu sát lề đường, hắn thò đầu ra nhìn chị cười nói:
Phần 1
Phần 1
Hiện nay tôi đang công tác tại một phòng bảo hành của một công ty máy tính lớn ở Hà Nội. Có vẻ chuyện máy tính thì chẳng liên qua gì đến vấn đề tình dục cả. Nhưng trong câu chuyện tôi sẽ kể cho các bạn nghe sau đây thì từ máy tính đến tình dục đó là một điều rất gần gũi.
Đợt đó, vợ tôi đi công tác vắng.
Công nghiệp hóa đang diễn ra khắp đất nước Việt Nam làm thay đổi bộ mặt của rất nhiều thành phố.
Ở trong lớp đang buồn bực vì hai điểm kém mốn tóan và môn lí .Tôi tìm cách trốn 3 tiết cuối về nhà .Ra đến cồng trường tôi còn bị dò hỏi nữa lên khi ra đến quán INTERNET mà tôi vẫn còn came thấy tức tối trong người .Tôi vào mail gửi thư cho mấy bạn tôi xong thì tôi ra về .Về đến nhà tôi không vào nàh ngay mà cất cái xe đạp đi đã rồi chạy ra sân sau lấy quả bóng ra đá định đến trưa mới về .Nhưng tôi vừa cầm được quả bóng lên tay thì nghe thấy tiếng rên khe khẽ từ trong nhà phát ra
Trên chuyến xe đò trở lại chỗ làm vào mỗi đầu tuần như bao lần, nhưng hôm nay mình lại thấy có cô gái mặc bộ đồ trắng ngồi phía ngoài ở hàng ghế sau làm mình chú ý, vì chốn đất đỏ này lại có người can đảm mặc toàn trắng như thế. Cô gái cũng có nét, mình giây nước da ngăm đen nhưng mặt mũi sáng sủa không lam lũ như hầu hết những cư dân sống trong vùng kinh tế mới Bố Lá này. Có lẽ cô gái này đến thăm ai đó trong vùng… Thời gian trôi qua, hàng tuần mình vẫnchiều thứ 7 về Sài Gòn sáng thứ 2 lại khăn gói trở lại Sông Bé, nghề lái máy kéo sống xa nhà nhưng bù lại khoảng thu nhập cao (nhờ bán nhiên liệu dư).
Tôi quen Lan Anh được ba năm. Ba năm đó quả là ba năm đầy thú vị cho cuộc đời làm sinh viên ở college của tôi. Lan Anh và tôi học cùng nhập học ở community college cùng năm và cùng học chung nghành. Khi mới vào, nàng quả là một đối tượng của nhiều gã theo đuổi. Nàng có một thân hình thật thon gọn và cao ráo. Nước da nàng có lẽ vì lúc ở Việt Nam nàng ở thành phô nên làn da trắng mịn, và hồng hào. Và theo lời nàng nói đã nàng là hoa khôi của trường khi còn ở Việt Nam. Trong gia đình nàng ba mẹ đều là giáo viên cấp ba ở Việt Nam. Anh chị em nàng ở đây đều là bác sĩ và kỹ sư. Nên đối với nàng việc học hành không có gì là khó khăn. Còn tôi, tự biết thân phận mình, là côi cút một mình ở đất khách quê người nên, ngoài những giờ học ở lớp cùng nàng ra, tôi lặng lẽ bỏ lên thư viện học bài hoặc vào phòng tập nhạc để tiêu khiển, dù rằng tôi nhiều lần thầm mơ ước được trở thành đối tượng của nàng. Trong những ngày đầu năm học, vì học chung lớp calculus với nàng, nên thỉnh thoảng nàng cũng đem bài vỡ ra bàn với tôi trước khi vào lớp, rồi từ đó học chung ở thư viện và rồi những lúc giải trí tôi lại có dịp dạo đàn cho nàng nghe. Thế là tự nhiên những cái đuôi kia, biến mất.
Mộng bản thân nó đã không phải là thật, mà là ảo. Thế thì ảo mộng sẽ là gì các bạn nhỉ. Như tôi lúc đầu cũng chẳng biết ảo mộng là gì. Theo dõi diễn biến câu chuyện này độc giả sẽ biết ảo mộng là gì.
Từ hôm đi dự đám cưới đứa cháu ở Houston về đến nay, tôi cảm thấy khi thì khó chịu khi thì tiếc rẻ mỗi khi ngồi nghĩ lại cuối tuần đặc biệt đó. Gia đình từ xa đến dự khá đông nên phải chia ra ở nhiều nhà; vợ chồng tôi được vợ chồng đứa cháu anh cô dâu ra đón ở phi trường Bush đưa về nhà chúng, ở đó đã có một cặp anh chị phía Hoa, vợ cháu tôi. Với Hoa đây là lần đầu gặp vợ chồng tôi từ khi lấy Nam, lúc đám cưới tụi tôi bận không đi được. Từ khi gặp ở phi trường Hoa đã nhiều lần nhìn tôi như tò mò, tôi không để ý lắm nhưng sau tôi mới hiểu tại sao. Tôi là người thích hoạt động văn nghệ nên có tí tiếng tăm nhiều người biết, tôi có hai CD nhạc và những lần ra mắt đều được các báo tường thuật, nên cháu tôi dù ở xa vẫn biết … tiếng của tôi. Nam đã quảng cáo tôi khi gặp :
Suýt tí nữa thì tôi hụt chân ở mấy bật cầu thang. Tôi vô tình bắt gặp Anh Hai đang hôn bạn gái. Ghê quá! Tôi run lên, hai lỗ tai nóng ran. Không biết làm thế nào trong tình cảnh tiến thoái lưỡng nan đó, Tôi đằng hắng một cái.
Ba Trinh qua đời khi Trinh mới vừa 8 tuổi. Thu là Mẹ của Trinh lúc đó mới có 26 tuổi, nhưng vì thương con, Thu chỉ lo đi làm , lo nuôi con và không hề nghĩ đến một người đàn ông nào khác nữa. Từ lúc bé là Trinh đã rất ít cười, ít nói và gương mặt lúc nào cũng đợm nét âu sầu. Chỉ vài ngày nữa là đến ngày sinh nhật thứ 17 của Trinh. Sáng nay Trinh lại ngồi trên giường xoi gương nhìn thân thể của mình.
Mấy nhỏ bạn loáng thoáng nghe nói tôi sặp lấy chồng, bọn nỡm kéo đến chọc phá. Mẹ tôi muốn tôi ở nhà để trắng da dài tóc cho chồng nó yêu nên cụ giành việc ra ngồi chợ thay con gái.
Tiếng trào trạo như mọt nghiến gỗ xén tôi ra khỏi cơn ngủ dật dờ mộng mị Trời quá tối, tôi chưa phân định ra được tiếng cọt kẹt phát ra từ đâụ Tôi cố nằm yên lắng nghe, một lúc sau mới nhận ra từ phiá phòng ngủ bà Sáụ
A, Lisa nhìn ngắm cảnh người qua lại với đôi mắt mệt mỏi. Nàng đã quá chán nản và chút gì uể oải. Xe buýt vừa rời Stuckey, nàng đã ăn no, hầu như hết chán, và một ít snack trong ví.. ở miền trung Indiana, đó là thứ ngon nhất mà nàng có thể có trên tuyến xe buýt về nông thôn này. Thật là một cách kết thúc 4 năm học đại học thảm hại, không ôtô, không tương lai. Mọi thứ đã ở phía sau nàng, điều duy nhất hướng về nàng là một lời ước mờ mờ được sống trong ánh nắng và nước. California không thật sự là điểm đến, nó là một giấc mơ. Trong suốt mùa đông khắc nghiệt ở Michigan, California dường như là nơi duy nhất có thể ở được trên trái đất này.
Khi ông Phúc cưới Hương vào năm nàng 25 tuổi,khi đến năm nàng 30 tuổi thì ông lại mang bịnh bất lực lúc ông vừa 42.Nhưng hai người có được một người con trai nhỏ.Cơ thể Hương rất gợi cảm của gái một con.Nàng sinh tại một vùng hải đảo,nên nước da nàng ngâm đen đầy sức sống.Mái tóc nàng dài đen nhánh gần đến mông đít,bộ ngực lớn tự nhiên,đôi mông nẩy nở đều đặn,phần bụng săn cứng không có chút mỡ thừa,đôi chân dài trường túc.Thân người nàng nhìn phải nói là rất đẹp. Khuông mặt nàng là kết tụ của lẳng lơ và dịu dàng,giữa êm ái và bốc lửa,gợi cảm và gợi dục.Vì sanh ra con nhà giàu ở hải đảo,nên cha mẹ nàng gởi nàng vào Sài Gòn học cho đến lúc nàng đậu tú tài thì miền Nam tan rả.Trở về hải đảo kịp thời,cha mẹ nàng di tản và định cư ở Mỹ.Sau đó nàng đi học lại lấy được bằng cử nhân kế toán. Nàng gặp Phúc là người du học trước năm 75.Phúc là du học sinh,con nhà giàu ở miền Tây.Qua Mỹ học ít chơi nhiều, nhất là đàn bà.Vì chơi bời nhiều quá nên Phúc chóng tàn.Trong lúc vợ càng ngày càng đẹp,thì Phúc lại tiêu ma của quí.Chàng dùng rất nhiều thuốc gợi dục để thỏa mản Hương,viên thuốc màu xanh Viagra là tạm thời cho những lúc cần,nhưng vẫn không bình thường tự nhiên.Hương vẫn thương chồng con,đi làm và năng tập thể dục,mỗi ngày nàng vẫn đến phòng tập thể dục đều đặn,sau đó nàng chạy bộ.Nhưng càng ngày Phúc càng đổi tánh khó khăn,chàng ghen bóng ghen gió,nên vợ chồng không còn êm thắm như xưa.Càng khó chịu Hương càng im lặng,Phúc càng ngày càng hung dữ,chửi thề luôn mồm.Đến một ngày không còn chịu đựng được nữa hai người li dị.Hương giử con,Phúc ra khỏi nhà trong sự giám sát của cảnh sát,vì chàng đã nhiều lần bạo động với vợ.
Sau khi lỡ làng xảy ra cuộc tình thứ mười một không hẹn mà nên với chị Kim Anh – chị ruột thằng bạn thân Tăng Long, mấy ngày sau thằng Long ở Vũng Tàu về gọi Lợi đến nhà dự sinh nhật, tuy cũng đến nhưng nó lại cảm thấy sờ sợ, ngường ngượng làm sao ấy.
Vậy là Lợi đã chính thức bước vào năm học mới, năm học lớp 11với bao niềm vui mới bên thầy cô, bạn bè và nhất là thằng An, thằng bạn thân của nó ở Mã Đà – Trị An về, không biết là đào được mấy cây vàng nhưng thấy mặt là vui rồi. Mấy bữa rày, ngày nào trời cững mưa và chương trình dự báo thời tiết trên đài truyền hình, đài phát thanh lúc nào cũng ra rả thông tin về cơn bão số 9 xuất phát từ quần đảo Philippin, hoành hành trên biển Đông và có khả năng đổ bộ vào các tỉnh miền Đông Nam Bộ như Bà Rịa – Vũng Tàu, Đồng Nai, Sông Bé, Bình Dương…Bầu trời lúc nào cũng đều không có nắng, âm u, rả rích mưa rào hết đợt này đến đợt khác từ sáng đến tối ; cho dù là 12 giờ trưa đi nữa thì nhìn cũng giống như là 6 giờ chiều. Không gian như vậy thì thử hỏi lòng người sao vui cho được? Riêng Lợi thì nó chỉ hơi buồn một chút vào buổi chiều tạm biệt chị Đào Bến Tre ở Vũng Tàu trở về Bà Rịa sau khi chị đã gặp được chị Nga nhưng khi về đến nhà thì nỗi buồn ấy đã được nhanh chóng thay bằng một niềm vui bất tận ; đó là nó được gặp lại cô Lan – cô dạy nó năm học lớp 5 tại trường Tiểu học Nam Tỉnh lỵ sau gần 6 năm trời xa cách. Sau khi Lợi học xong lớp 5 lên lớp 6 thì cô Lan được Sở Giáo dục chuyển đi công tác tại trường Tiểu học Đất Đỏ mãi cho đến năm học này, cô mới được chuyển về lại Bà Rịa và dạy học tại trường Tiểu học Trường Sơn thuộc địa phận thôn Long Toàn. Vì gia đình Lợi vừa mới đăng biển “cho thuê phòng trọ dài hạn” nên thật tình cờ, khi ngang qua nhìn thấy, cô Lan mới vào hỏi thuê ; dĩ nhiên, cô cũng còn nhớ rõ đây là nhà thằng học trò học giỏi nhất lớp 5 cô dạy hồi đó vì cô ở phòng tập thể của trường gần nhà Lợi và cô cũng nhiều lần đến nhà Lợi chơi.